top of page
Tìm kiếm
  • Ảnh của tác giảCatherine Nguyen

Bạn thân, thân ai nấy lo ấy hả? - Phần 2: Chúng tôi chơi với nhau có bền không?

Đã cập nhật: 7 thg 4

Tôi với hai nhỏ bạn thân chơi chung với nhau được vỏn vẹn ba năm thì sau đó mọi thứ dần dần thay đổi. Khi chọn trường cấp 3 hay đại học cũng vậy, mỗi chúng tôi đều có những nguyện vọng riêng và hiện ai cũng đang hạnh phúc với sự lựa chọn của mình. Thế nhưng, điều đó đồng nghĩa với việc là thời gian chúng tôi ở bên cạnh nhau ngày càng ít đi.


Đến đây thì tôi xin phép được gọi hai đứa bạn của mình với cái biệt danh là “Nhàn" và “Min" như cách mà chúng tôi vẫn thường xuyên nói chuyện với nhau chứ nếu mà viết là “L và T" thì mọi người sẽ khó mà neo theo câu chuyện được.

Nguồn: Pinterest

Đã sáu năm trôi qua rồi nhưng tình cảm chúng tôi dành cho nhau vẫn y hệt như ban đầu!


Kể từ lúc vào lớp 10 cho đến bây giờ, có thể nói rằng số lần tôi và Nhàn gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay: một lần đi Prom, một lần đi hội chợ mùa xuân và một lần đi chung sự kiện ở RMIT và đâu đó là có hai ba lần Nhàn qua nhà tôi mượn đồ và ăn ké chocolate. Với Min cũng vậy, dù đúng là số lần gặp nhau có nhiều hơn Nhàn một chút nhưng thời gian thường là chỉ đi cà phê hay xem phim vào những dịp lễ trong năm.


Và đúng chính xác là từ đó đến nay, cả ba chúng tôi chưa từng một lần hội tụ nhau đông đủ.

  • Chúng tôi ai cũng có lịch học riêng.

  • Chúng tôi ai cũng có giờ giấc sinh hoạt và thời gian cho các mối quan hệ mới.

Tất cả những gì chúng tôi có thể làm cho nhau là tương tác trên mạng xã hội, và lâu lâu réo nhau tám chuyện một chút hoặc là chúc mừng sinh nhật nhau mà thôi. Nếu như bạn hỏi tôi rằng có bao giờ nghi ngờ về độ bền của tình bạn này không thì câu trả lời của tôi là có. Ở giai đoạn mấy ngày đầu, chúng tôi cũng tích cực hỏi han nhau lắm, như bao người vậy nhưng đến một lúc nào đó mọi thứ trở nên im lặng và phai nhạt dần.



Kể ra cũng buồn nhưng hiện tại thì cả ba chúng tôi nhìn chung cũng đủ trưởng thành, đủ chín chắn trong suy nghĩ để không hờn giận nhau như hồi trước mà thay vào đó là tự tìm cách duy trì mối quan hệ này bền nhất, lâu nhất có thể.


Tips 1: Chúng tôi học cách tôn trọng nhau trong mọi trường hợp!

Tất cả chúng tôi mỗi người đều có những sở thích khác biệt, chẳng hạn như Nhàn thì có niềm đam mê với ca hát/những hoạt động văn nghệ còn Min thì thích pha chế cà phê, chụp ảnh nhiều kiểu “chẳng giống ai" hay như tôi thì thích đọc sách và viết blog. Tuy nhiên, một điều chắc chắn là tôi chưa bao giờ có suy nghĩ khinh thường hay chê bai tụi nó mà ngược lại còn âm thầm ủng hộ một cách tự hào bởi vì tôi biết rằng đó là niềm đam mê và niềm vui cá nhân mà, dù là bạn bè nhưng không phải cái gì cũng cần giống nhau 100%.

Nguồn: Pinterest

Tương tự như vậy là sự tôn trọng quyền riêng tư của nhau. Cả ba chúng tôi ai cũng đều có những mối quan hệ riêng và nếu như cả hai đứa nó đều không kể thì tôi cũng không hỏi, chỉ biết rằng à bạn này hay anh chị kia có quen và cũng đối xử tốt với bạn thân mình là được.


Nếu như hồi còn học chung với nhau gặp chuyện gì là cả ba đứa đều phải biết thì bây giờ không còn như vậy nữa, có lẽ là thời gian dành cho nhau không nhiều để lắng nghe nhau tâm sự nhưng mặt khác chính xác hơn là do bản thân mỗi người cũng đâu biết quá rõ về những mối quan hệ mới mà bạn mình có, nên nếu lỡ có chuyện gì cần lời khuyên hay góp ý thì cũng khá khó nói đúng không nào?!


Tôi cảm thấy điều này không chỉ áp dụng được cho tình bạn mà còn cả tình yêu hay những thứ khác nữa. Mỗi người chúng ta đều là những cá thể độc lập, gặp được nhau và có thể hợp nhau đến như vậy là do có chung tần số nhưng để duy trì lâu dài thì không phải cứ lúc nào cũng phải giống nhau hay lúc nào cũng bên cạnh nhau là được. Học cách không kiểm soát quá đà, cho nhau những góc riêng và luôn tôn trọng mọi thứ liên quan đến nhau sẽ giúp mọi chuyện trở nên dễ thở hơn rất nhiều.


Tips 2: Chúng tôi học cách một người nói, người còn lại nghe và tiếp thu có chọn lọc. Đúng thì tiếp thu rồi sửa, không xấu hổ còn sai thì tự chịu chứ ai rảnh đâu mà gánh dùm!

Trở lại khoảng thời gian phát triển dự án Noble Quotes VN, tôi đã nảy ra ý tưởng và tự làm mọi thứ…một mình, từ việc lên plan content cho tới khâu design và thiết lập quảng bá trên mạng xã hội. Trước khi tiến hành thực hiện thì tôi có tạo khảo sát ý kiến trên IG và với một người có kinh nghiệm làm truyền thông cũng như là học ngành Quan hệ công chúng thì Nhàn bạn thân tôi đã góp ý cho tôi thế này, trích đoạn thôi nhé mọi người chứ mà dài quá:


“Còn nếu như muốn để chia sẽ bằng kiến thức thật của mình k phải cứ lao vô viết content hay chia sẻ vốn kinh nghiệm ít ỏi của mình là được, nó cần trải nghiệm, hơn nữa, cần nhiều nhiều hơn những trải nghiệm thực tế. Việc viết content hay design k quan trọng, biết là m luôn muốn mang đến những gtrị, luôn muốn giúp đỡ đồng thời quảng bá hình ảnh đất nước mình. Làm 1 bài toán nhỏ thử xem, số người lượt tiếp cận của m chưa phải là quá nhiều và nhất định, chỉ là những mối quan hệ bạn bè chị em anh chị thôi. Về mặt truyền thông, là m đã failed r. Nếu muốn làm, t k cản but nó cần tgian để đủ, cần ít nhất là sự trải nghiệm, tự đi tự tìm tòi, chứ thật sự có rất nhiều blogger đã làm điều đó rồi, liệu m sẽ làm tương tự họ hay làm cái mới hơn. Trải nghiệm m có bao nhiêu để giúp cho project đó trở nên hoàn thiện”

Nhàn của mình

Đó, vậy đó, rất thẳng thắn và khó nghe mới đúng là bạn tôi chứ còn cứ kiểu nịnh nọt hay ba cái lời ngọt ngào thì không. Về cảm xúc thì lúc đó tôi khá là dỗi vì kiểu bạn mình không ủng hộ mình ấy, và cái tính bướng bỉnh của tôi thì đã thích cái gì là phải làm cho bằng được nên thế là tôi cứ tiếp thu mấy lời góp ý của Nhàn nhưng sau vẫn là lờ đi và tự bơi trong cái niềm đam mê nhất thời của tôi.


Kết quả của Noble hiện tại như thế nào thì chắc những bạn theo dõi tôi lâu cũng đã rõ, sau gần hai năm thì cuối cùng tôi đã quyết định dẹp luôn dự án này và cũng từ đó mà tôi ngộ nhận ra những gì Nhàn nói với tôi trước đây là đúng.


Khi mới bắt đầu tôi không có trải nghiệm gì nhiều, chỉ có lòng tốt muốn chia sẻ là bao la và kiến thức xây dựng dự án cộng đồng thì yếu kém (chuyên ngành của tôi lại càng không phải về lĩnh vực truyền thông hay Marketing) nên dự án của tôi không có sự độc đáo đồng thời khâu nhân sự không có dẫn đến việc ý tưởng và sức lực của tôi ngày càng cạn dần, à thì tôi cũng là con người chứ đâu phải thiên tài gì đâu.


Sau lần đó, tôi mới nghỉ ngơi một thời gian, tập trung học hành đúng nghĩa đen và lấy lại tinh thần xây dựng lại mọi thứ nhưng không phải là đẻ ra đứa con thứ hai như dự án cộng đồng Noble nữa mà là cho thương hiệu cá nhân của chính tôi. Mọi thứ bây giờ đang rất chậm nhưng tôi đã không còn nóng vội như trước mà cứ để mọi thứ diễn ra tự nhiên và với tất cả những trải nghiệm của mình suốt thời gian qua từ việc đi học hay đi tham gia các hoạt động CLB hay bất kỳ sự kiện nào đó mà tôi tham gia, tôi hi vọng rằng thời gian sắp tới những điều tôi làm (blog, vlog,...) sẽ được mọi người đón nhận.

Nguồn: Pinterest

Viết ra thế này để mọi người biết rằng những đứa bạn mà tôi có, không chỉ Nhàn và Min đâu mà ngay cả những đứa chơi thân cực kỳ hiểu tính tôi từ hồi trung học cũng vậy, đều là những đứa ăn nói khó nghe, thường còn với giọng điệu mỉa mai và trù ẻo y hệt tôi luôn nhưng cốt lõi lại là những đứa rất chân thành, chơi với tôi rất lâu đến tận hôm nay và tất nhiên tôi cảm nhận được hết nên dù không có gặp nhau nhiều mà vẫn bền là vậy đó.


Ừ thì có thể một số người sẽ nói rằng đó là vô duyên chứ không phải thẳng thắn nhưng cá nhân tôi không nghĩ vậy, có lẽ chỉ ai trong trường hợp của tôi mới hiểu, bạn bè của tôi có thể nói xa xả vô mặt tôi, hay góp ý nhẹ nhàng hay mắng tôi làm như này như kia không đúng nhưng chưa bao giờ tôi nghe bất cứ ai nói với tôi rằng bạn thân tôi nói xấu sau lưng tôi, chơi bẩn tôi hay có thái độ cạnh tranh ngầm với tôi. Thực sự là chưa bao giờ luôn á, vì vậy tôi trân trọng và biết ơn tụi nó lắm, bạn có một đứa bạn như vậy không, hãy chia sẻ bên dưới comment để tôi biết mình không cô đơn nhé!


Tips 3: Không ích kỷ. Chúng tôi học cách giúp đỡ nhau nhiều nhất có thể!

Dù là học khác trường, khác ngành nhưng đôi khi chúng tôi cũng có những kiến thức chung có thể chia sẻ với nhau được. Tôi nhớ mãi khoảng thời gian ôn thi đại học, Min sang nhà tôi ôn bài khá là nhiều và hình như đâu đó là khoảng vài buổi trong một tuần luôn ấy. Hay cả khi bây giờ lên đại học cũng vậy, có những lúc tôi đang bận chạy deadline sấp mặt vừa dở tay nghỉ ngơi tí là Min nhắn tin hỏi cách làm bài luận hay góp ý thuyết trình và tôi rảnh lúc nào là tôi nhào vô giúp liền luôn.


Có những lúc Min nhờ vả nhiều quá trong khi tôi thì chưa giải quyết việc của mình xong, mẹ tôi biết được và hay hỏi là “Sao giúp bạn quài vậy, bài vở mình lo học xong chưa?” thì tôi cũng không ngần ngại nói với mẹ là “Con không thể ích kỷ như vậy được, Min là bạn con, nếu như con có thể giúp được gì cho nó thì con sẽ giúp".

Min của mình

Những chuyện thế này tôi chưa bao giờ kể cho Min nghe vì sợ nó buồn, dù biết là mẹ tôi thương Min như con cháu trong nhà nhưng tính mẹ thì chuyện nào ra chuyện nấy nên lâu lâu cứ vậy đó. Bản thân tôi luôn nghĩ rằng dù có thể mình chẳng nhận lại được gì đâu nhưng mình chỉ muốn cho đi thôi, vì khi mình cho đi là mình cảm thấy cuộc sống này thật ý nghĩa.


Mà cũng đâu phải là Min không cho tôi lại cái gì đâu, thấy ghéc lắm, lâu lâu biết tôi stress là hay ghé nhà mua sinh tố cho tôi uống nè hay gần đây nhất là mua matcha đá xay với bánh qua thăm tôi sau khi tôi hết bị COVID và mới hôm nào còn hi sinh dành thời gian tập cho tôi chạy xe đạp nữa.


Đáng yêu lắm, cái con bé đó không bao giờ nói mấy lời đường mật với tôi hết trơn nhưng hành động thì hoàn toàn ngược lại. Yêu Min và Nhàn thắm thiết không biết nói sao cho vừa luôn, hi vọng thời gian sắp tới tôi sẽ có thời gian dành cho tụi nó nhiều hơn, đã quá lâu rồi, nhớ muốn xỉu luôn vậy đó.


Túm lại là, tình bạn trắc trở này của chúng tôi vẫn còn kéo dài vì ngày nào còn nhớ nhau thì ngày đó còn nợ nhau, còn có cớ để gặp. Dù là thời gian qua đi, tình cảm bạn bè phai dần héo úa chỉ biết nương tựa vào mạng xã hội để biết rằng ngày hôm nay của mấy đứa bạn tôi thế nào, có vui không hay có đang bệnh tật đau ốm buồn phiền gì không, có thời gian rảnh thì tâm sự không thì hờ hững thả tim một cái cho dui là xong. Có mấy lúc khó ưa, có mấy lúc nhẹ nhàng, mà tình cảm chị em bạn già còn bền chặt không thì hong có biếc. Cái đó cứ để thời gian đưa chúng ta đến đâu thì mình đi đến đó, chỉ muốn nói với thế giới là ba tụi tui hiện tại vẫn còn chơi với nhau, chưa có tính chuyện bo xì đâu nha!

Tặng 1000 nụ hôn và cái ôm đến hai người bạn già của tôi

Bà dà Nhàn 26.05

Bà dà Min 03.12

Bà dà Nọ 27.03


Một lần là bạn, cả đời là bạn nhá :))) eo ôi nó sến súa gì đâu! Haha


Bài viết hôm nay cũng đã khép lại rồi, rất cảm ơn bạn đã đọc hết, mình chúc bạn một buổi tối vui vẻ nhé! Đừng quên nếu có câu chuyện nào về tình bạn "mặn mà" của bạn thì cũng có thể chia sẻ tại comment below cho mình nhé! Loveeee.


Catherine Nguyen

31 lượt xem2 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

2件のコメント


ゲスト
2022年8月18日

Dễ thương á🥰

いいね!
Catherine Nguyen
Catherine Nguyen
2022年8月18日
返信先

Cảm ơn bạn nhiều 😘

いいね!

Bạn có muốn nhận được thông báo sớm khi mình có bài viết mới không? Để lại email nhé!

Cảm ơn bạn đã luôn tin tưởng và ủng hộ mình! 

bottom of page